Site icon Chiase69.com Blog Chia sẻ thông tin tổng hợp hữu ích

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em về tình cảm gia đình

Đề bài: Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em về tình cảm gia đình. Đây là dạng đề yêu cầu kể lại một sự việc đã diễn ra trong quá khứ. Và đó là một kỉ niệm sâu sắc của bạn đối với những người thân yêu trong gia đình. Đó có thể là ông bà, cha mẹ hay anh chị em của bạn. Dưới đây là bài văn mẫu kể về một kỉ niệm sâu sắc về người bà thân yêu. Mời bạn đọc tham khảo và có những gợi ý cho riêng mình bạn nhé!

Mục Lục

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình

Mở Bài

Hè năm ngoái, tôi được ba cha mẹ cho về quê thăm ngoại – người bà mà tôi đã gặp cách nay mười năm. Tôi hình dung được bà là một người nhân hậu, hiền từ với khuôn mặt tròn trĩnh và phúc hậu. Và tôi rất kính trọng, yêu quý bà.

Thân Bài

Xe lăn bánh chậm dần báo hiệu rằng gia đình tôi sắp đến nơi. Ngồi trên xe mà tôi cứ tưởng tượng bà sẽ ra đón mình, hôn mình một cái và cưng chiều mình hết cỡ. Rồi xe dừng lại, tôi vội bước xuống và chạy thật nhanh vào nhà bà, một ngôi nhà lá lụp sụp và rách nát. Tôi định chạy vào hôn bà một cái cho thật bất ngờ. Nhưng… Ôi không! Trước mắt tôi là một bà lão trông thật nghiêm nghị. Bà đang ngồi trên một chiếc giường cũ. Bà mặc bồ đồ bà ba đen cũ, gương mặt bà hằn lên nhiều nếp nhăn. “Bà tôi đây sao?” – Tôi tự hỏi. Tôi cố trấn tỉnh và quay đi. Bà vội nói:

– Cháu tìm ai?

– Dạ, cháu… cháu tìm bà ngoại của cháu ạ!

Vừa lúc đó, cha mẹ tôi vừa bước vào.

– Thưa má, con mới lên – Cha tôi nói.

– Ừ… Sao giờ này tụi bây mới tới làm tao nóng hết cả ruột. Thôi vào nhà đi.

Ba tôi nói tiếp:

– Đây là thằng Cu, cháu má đấy.

– Cu đây sao, lớn thế này rồi à? Chút nữa là tao chẳng nhận ra rồi.

– Cu đâu mà cu. Con tên Nam mà – Tôi nói to rồi chạy một mạch ra sau vườn để tìm thằng Sang đi chơi, mặc cho cha mẹ nói chuyện với bà.

Ngày hôm sau, tôi cùng mọi người ra đồng bẻ bắp, đào khoai. Tôi thấy một cây bắp to, cao còn non tơ. Thế là tôi vội lấy dao chặt làm vũ khí để chơi với  thằng Sang – em con cậu của tôi. Thấy vậy, bà tôi quát to:

– Sau mày lại chặt cây bắp non hả cu? Mày phá quá vậy, đi ra chỗ khác chơi đi.

Tôi lẵng lặng quay đi mà trong lòng không vui. Lát sau, tôi lại lấy đá ném vào mấy con trâu đang ăn cỏ sau nhà. Một lần nữa, bà lại la mắng tôi:

– Cái đồ ăn không ngồi rồi, mày ngồi yên không được hay sao, đồ ăn hại à.

Từ hôm đó, hễ một chút là bà lại la tôi. Nhiều lần như vậy, tôi cảm thấy bực tức và ghét bà một ít. Một hôm nọ, bà bảo tôi lau chỗ dầu ăn trên nền gạch nhưng tôi không nghe mà bỏ đi chơi. Thế là hôm ấy, bà trượt chân đúng chỗ vết dầu ấy và ngã rất đau. Tôi nhìn thấy trong ánh mắt bà một sự đau đớn, mắt bà dần nhắm lại. Cha mẹ tôi vội chạy đến đỡ bà lên chiếc giường đã cũ. Lúc đầu, tôi cảm thấy hả hê nhưng rồi trong đầu tôi lại có một suy nghĩ khác. Một người đàn bà mất chồng là một nỗi đau lớn. Từ lúc ông tôi mất, bà sống khép mình với nỗi đau ấy. Vã lại, người già thì hơi khó tính hơn là đúng mà.

Vài hôm sau, bà vẫn còn nằm đau trên giường. Tôi ân hận lắm. Tôi muốn chạy đến xin lỗi bà và tôi đã làm như thế.

– Bà ơi, cháu xin lỗi bà. Bà hãy tha thứ cho cháu. Từ nay, cháu sẽ không còn ham chơi và sẽ nghe lời bà, vâng lời cha mẹ. Vừa nói, nước mắt tôi ứa ra thành dòng.

– Không sao đâu cháu ạ! Cháu đừng tự trách mình nữa. Bà không sao đâu. Cháu biết nói những lời như vậy là bà vui rồi.

Nước mắt tôi cứ giàn giụa. Lúc này đây, tôi mới cảm nhận hết sự bao dung, nhân hâuk của bà. Bà ơi, cháu thương bà lắm.

Còn một ngày nữa là tôi sẽ về để chuẩn bịn cho việc học. Những ngày về quê thăm ngoại sao tôi thấy nó trôi qua nhanh quá. Tôi muốn được ở lại chăm sóc bà. Tôi muốn cho bà uống thuốc, muốn đút cháo cho bà ăn, muốn bà mau chóng khỏi.

Kết bài

Từ giã bà, tôi về lại thành phố. Trong tôi, bao nhiêu đắn đo, suy nghĩ và cả sự ân hận nữa. Mỗi lần như thế, tôi lại khóc. Mấy hôm sau, cha tôi cho hay lưng bà đã bớt đau, bà có thể chống gậy đi được rồi. Cha tôi nói tôi đừng lo nữa, hãy chú tâm vào việc học. Bà ơi, cháu sẽ cố gắng học giỏi để đền đáp cha mẹ và bà. Cháu sẽ là một đứa con ngoan, trò giỏi. Dù mai này có đi đâu về đâu, nếu có ai hỏi tôi về bà thì cháu sẽ tự hào trả lời rằng: Bà là người bà đáng kính và nhân hậu nhất trong lòng của cháu, bà ạ!


Lời Kết

Trên đây là bài văn mẫu Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình. Hi vọng, các bạn sẽ có những gợi ý cho bài làm của mình. Cảm ơn các bạn đã xem qua bài viết và chúc các bạn học thật tốt văn nhé!

Exit mobile version